Ngày đăng: 08/10/2015

Sự thật đắng cay khi biết chiếc nhẫn cưới của chồng biến mất

Tôi đã đoán rằng trong lúc tắm anh đã tháo nhẫn ra và để trong phòng nên đã đứng dậy và bảo để em đi lấy cho anh. Nhưng anh đã cản tôi lại. ( Theo bao phu nu)

Sau 1 năm hẹn hò yêu đương, tôi và anh đã làm đám cưới trong sự mừng vui của cả hai bên gia đình và bạn bè.

Đến dự hôn lễ của chúng tôi, bạn bè ai cũng mừng vì tôi lấy được chồng vừa đẹp trai lại con nhà danh giá.

su-that-dang-cay-khi-biet-chiec-nhan-cuoi-cua-chong-bien-mat

Ngay sau đêm tân hôn, nhẫn cưới biết mất khỏi tay chồng tôi.

Dù tôi cũng được học hành đầy đủ và có công việc tốt, nhưng so với chồng, tôi thua kém từ hình thức cho đến vị trí công việc trong xã hội. Đặc biệt, gia đình nhà anh rất giàu có.

Chuẩn bị kết hôn, bố mẹ chồng đã mua tặng chúng tôi căn nhà 3 tầng khang trang trong nội đô Hà Nội. Hạnh phúc tưởng chừng quá viên mãn, và tôi chẳng bao giờ ngờ được có ngày sự thật trơ trẽn lại bị phơi bày, sớm và sốc đến như vậy.

Đó là buổi sáng đầu tiên chính thức là vợ chồng. Sau cả ngày chạy qua chạy lại cho hôn lễ và đêm tân hôn mặn nồng, tôi đã thức giấc rất muộn vào buổi sáng hôm sau. Và khi mở mắt ra tôi đã không thấy chồng nằm bên cạnh. Đi xuống dưới tầng vẫn không thấy chồng đâu, tôi mới gọi điện thoại.

Sau năm lần bảy lượt chuông đổ, anh mới bấm nghe. Anh bảo tranh thủ lúc tôi còn ngủ anh chạy ra ngoài mua đồ ăn sáng cho hai vợ chồng. Nghe anh nói vậy, và thấy tiếng xe máy ào ào trong điện thoại, tôi sung sướng đến run người. Tôi nghĩ rằng mình thật tốt số.

Nửa tiếng sau, anh trở về và mang theo hai suất bún lươn rất ngon. Chúng tôi ăn sáng cùng nhau và ra ban công ngồi ngắm đường. Tôi hạnh phúc ngả đầu vào vai anh tận hưởng khoảnh khắc riêng tư, yên bình. Và cũng vào lúc này, tôi nhận ra chiếc nhẫn cưới đã không còn trên ngón tay anh nữa.

Tôi đoán rằng trong lúc tắm anh đã tháo nhẫn cưới ra và để trong phòng nên nhanh nhảu đứng lên và bảo đi lấy nhẫn cho anh. Tuy nhiên, anh đã cản tôi lại và bảo: anh để quên ở chỗ cửa hàng người bạn mà khi sáng trong lúc đi mua đồ ăn anh đã ghé qua để đổi vỏ điện thoại.

Lúc đó, tôi đã nũng nịu với chồng rằng tôi sẽ không đeo nhẫn một mình. Anh thì cười bảo, chiều anh qua lấy lại ngay.

Tôi chẳng mảy may nghi ngờ gì anh. Tuy nhiên, mấy ngày qua đi vẫn không thấy anh đi lấy nhẫn về, tôi mới bảo anh cho địa chỉ để tôi lấy cho anh.

Thấy tôi cương quyết, sau một hồi do dự, anh tâm sự rằng thực ra anh đã phải bán nhẫn cưới đó đi để trả một số khoản nợ anh vay bạn bè trước đám cưới.

Anh bảo dù bố mẹ anh giàu có nhưng là đàn ông anh không muốn xin tiền bố mẹ để mua sắm đám cưới. Trước đám cưới, anh đã phải vay mượn nhiều tiền từ bạn bè.

Anh xin lỗi tôi vì tự ý làm điều này và rằng sau khi trả hết nợ, vài tháng tới anh sẽ dồn tiền mua một cặp nhẫn mới.

Nghe anh nói mà tôi thấy choáng váng, không tin được đó là sự thật. Dẫu vậy, tôi vẫn vui vẻ chấp nhận sự thực này và âm thầm tìm hiểu.

Nhưng càng tìm hiểu về anh, tôi càng thất vọng ghê gớm. Hóa ra, anh là một người rất thích đổ tiền vào mấy trò đỏ đen, lô, đề. Anh chơi hàng ngày trong nhiều năm nay và luôn bị mất tiền nhưng anh giấu tôi rất kỹ.

Qua bạn bè anh tôi được biết, anh nhiều lần từng cắm xe máy, điện thoại, đồng hồ để lấy tiền nướng vào mấy trò may rủi kia. Tôi còn giật mình hơn nữa khi nghe thông tin rằng, anh thậm chí cứ đến ngày lấy lương là phải đi trả nợ hết, thậm chí còn phải tạm ứng lương để trả nợ.

Hóa ra mấy tháng nay anh chưa đưa lương cho tôi là vì như thế này đây. Tôi đã từng rất đau lòng khi phải chứng kiến người thân khuynh gia bại sản vì mấy chuyện dự đoán, đỏ đen. Nhưng tôi không ngờ gia đình mình lại cũng đi theo vết xe đổ ấy.

Căn nhà chúng tôi đang ở này rồi liệu sẽ còn được mấy lâu? Một ngày nào đó tôi sẽ phải đi trả nợ thay cho chồng? Những câu hỏi như xoáy trong đầu khiến tôi muốn nổ tung.

Tôi mới cưới được có 3 tháng và chưa có em bé. Tôi có nên tiếp tục cuộc sống chung này trước khi quá muộn?

Xem thêm: những câu chuyện tình yêu , tâm sự , gia đình ngoại tinh tại blog tam su